Giá mà ta sinh ra là không dành cho nhau dù chỉ một phút, thì có lẽ ta đã không đau!
Giá mà ta đừng thấy nhau, để rồi ta yêu nhau như thế!
Giá mà thế giới này rộng hơn, rộng hơn chút nữa thì chắc ta đã không trao nhau hai nửa yêu thương mang tên người cũ!
Giá mà... giá mà ngày ấy mình không tìm thấy nhau!
Giá mà ta chưa từng lầm lỗi
Cuộc đời chẳng ai biết rùi sẽ đi về đâu. Trên con đường dài của cuộc đời có những lần đôi chân ta đã đi lạc hướng. Có lẽ nếu bắt đầu lạc ta biết mà quay đầu thì cơ hội bắt đầu lại không phải là điều quá khó. Nhưng đến cuối con đường ta mới biết mình đi trên con đường mà muốn quay đầu cũng không kịp nữa rùi,
Truyen teen " Cho em mượn bờ vai Anh lần nữa" cảm động xúc tích đó là một câu truyện tình yêu xen lẫn bao nhiêu nỗi đau khiến người đọc phải xót xa và tiếc nuối.Đã bước chân vào đầm đầy bùn thì làm sao mà dễ dàng nhấc chân lên mà đi được đây. Như khi đã đi vào con đường tối biết tìm đâu để ra ánh sáng. Sau những mệt mỏi sự dằn vặt thì con người ai cũng muốn có một bờ vai để tựa vào.Truyen teen hay " Cho em mượn bờ vai anh lần nữa" với cốt truyện cảm động và thấm đẫm nước mắt sẽ làm tâm hồn người đọc ấm lên cùng khát khao được bảo vệ được chở che của một cô gái đã phải đặt đôi chân bé nhỏ của mình giữa cuộc đời đầy những sóng gió và khó khăn.
***
Mới vào được cổng trường đại học. Thực chất mình chỉ đỗ vào hệ cao đẳng thôi. Hix. Học hành cũng có đến nỗi nào đâu. Chắc câu “Học tài thi phận” đúng với mình.
Bịch...
Ui da, mắt để lên trời à mày, chạy như ngựa vậy...
- Bạn có sao không, mình xin lỗi nhé!
- Xin gìììììì... – Mình nhìn xem hung thủ là ai. Là con gái ak - Mình không sao. Bạn có sao không? – Bỗng dưng oai với gái vãi.
- Mình không sao. Có gì ình xin lỗi nhé. Hihi – Hồn nhiên ghê nha
- Không sao đâu mà. Mình cũng không để ý. Hihi.
Nhìn lại hung thủ đó.
Xinh – Sét đánh ngang đầu mình. Thất thần ngay lập tức.
- Cậu sao mà đơ người ra thế? Không sao thật chứ? – cô bé đó hỏi
- Ơ. Mình không sao thật mà. – “Xinh thật” ý nghĩ trong đầu mình xuất hiện như thế đó.
- Vậy mình đi trước nhé.
- Ukm. Bạn đi nhé
Thôi nào, đi vào còn làm thủ tục nhập học nữa. Lâu vãi chưởng ra. Từ 9h mà gần 11h mới xong. Sinh viên đông vãi. Năm đầu tiên còn phải ở ký túc xá. Nhưng thôi, ở thế cho nó rẻ cũng được. Hihi.
Về nhận phòng của mình. Phòng 308
Mình nằm ngay giường một. Ở có một mình đến chiều.
Cạnh...
Có người mở cửa...
- Chào bạn. Bạn ở phòng này à?
- Ukm. Chào bạn, mình tên là H.
- Mình tên là Đức
- Ukm. Bạn học khoa gì thế?
- Mình học quản trị kinh doanh
- Vậy cùng lớp rùi. Ha ha
- Bạn cũng học quản trị kinh doanh à?
- Ukm. Mình cũng học quản trị kinh doanh. Bạn còn đồ gì không? Mình giúp cho?
- Cảm ơn bạn
****
Giá mà ta đừng thấy nhau, để rồi ta yêu nhau như thế!
Giá mà thế giới này rộng hơn, rộng hơn chút nữa thì chắc ta đã không trao nhau hai nửa yêu thương mang tên người cũ!
Giá mà... giá mà ngày ấy mình không tìm thấy nhau!
Giá mà ta chưa từng lầm lỗi
Cuộc đời chẳng ai biết rùi sẽ đi về đâu. Trên con đường dài của cuộc đời có những lần đôi chân ta đã đi lạc hướng. Có lẽ nếu bắt đầu lạc ta biết mà quay đầu thì cơ hội bắt đầu lại không phải là điều quá khó. Nhưng đến cuối con đường ta mới biết mình đi trên con đường mà muốn quay đầu cũng không kịp nữa rùi,
Truyen teen " Cho em mượn bờ vai Anh lần nữa" cảm động xúc tích đó là một câu truyện tình yêu xen lẫn bao nhiêu nỗi đau khiến người đọc phải xót xa và tiếc nuối.Đã bước chân vào đầm đầy bùn thì làm sao mà dễ dàng nhấc chân lên mà đi được đây. Như khi đã đi vào con đường tối biết tìm đâu để ra ánh sáng. Sau những mệt mỏi sự dằn vặt thì con người ai cũng muốn có một bờ vai để tựa vào.Truyen teen hay " Cho em mượn bờ vai anh lần nữa" với cốt truyện cảm động và thấm đẫm nước mắt sẽ làm tâm hồn người đọc ấm lên cùng khát khao được bảo vệ được chở che của một cô gái đã phải đặt đôi chân bé nhỏ của mình giữa cuộc đời đầy những sóng gió và khó khăn.
***
Mới vào được cổng trường đại học. Thực chất mình chỉ đỗ vào hệ cao đẳng thôi. Hix. Học hành cũng có đến nỗi nào đâu. Chắc câu “Học tài thi phận” đúng với mình.
Bịch...
Ui da, mắt để lên trời à mày, chạy như ngựa vậy...
- Bạn có sao không, mình xin lỗi nhé!
- Xin gìììììì... – Mình nhìn xem hung thủ là ai. Là con gái ak - Mình không sao. Bạn có sao không? – Bỗng dưng oai với gái vãi.
- Mình không sao. Có gì ình xin lỗi nhé. Hihi – Hồn nhiên ghê nha
- Không sao đâu mà. Mình cũng không để ý. Hihi.
Nhìn lại hung thủ đó.
Xinh – Sét đánh ngang đầu mình. Thất thần ngay lập tức.
- Cậu sao mà đơ người ra thế? Không sao thật chứ? – cô bé đó hỏi
- Ơ. Mình không sao thật mà. – “Xinh thật” ý nghĩ trong đầu mình xuất hiện như thế đó.
- Vậy mình đi trước nhé.
- Ukm. Bạn đi nhé
Thôi nào, đi vào còn làm thủ tục nhập học nữa. Lâu vãi chưởng ra. Từ 9h mà gần 11h mới xong. Sinh viên đông vãi. Năm đầu tiên còn phải ở ký túc xá. Nhưng thôi, ở thế cho nó rẻ cũng được. Hihi.
Về nhận phòng của mình. Phòng 308
Mình nằm ngay giường một. Ở có một mình đến chiều.
Cạnh...
Có người mở cửa...
- Chào bạn. Bạn ở phòng này à?
- Ukm. Chào bạn, mình tên là H.
- Mình tên là Đức
- Ukm. Bạn học khoa gì thế?
- Mình học quản trị kinh doanh
- Vậy cùng lớp rùi. Ha ha
- Bạn cũng học quản trị kinh doanh à?
- Ukm. Mình cũng học quản trị kinh doanh. Bạn còn đồ gì không? Mình giúp cho?
- Cảm ơn bạn
****